Lúc đó, Sawaco bắt đầu tiến hành ký lại hợp đồng cung cấp nước sạch với các hộ dân với lý do là áp dụng Nghị định 117/2007/NĐ-CP của Chính phủ về sản xuất, cung cấp và tiêu thụ nước sạch. Căn cứ Điều 42 của nghị định trên, ngành cấp nước yêu cầu khách hàng phải thanh toán tiền nước cho 4m3/hộ/tháng nếu lượng nước tiêu thụ trong kỳ hóa đơn đó thấp hơn 4m3/hộ. Điều khoản này cũng hợp lý bởi ngành nước đã phải đầu tư miễn phí và bảo dưỡng hệ thống cấp nước đến tận nhà khách hàng.
Tuy nhiên, trong nghị định trên và cả thông tư hướng dẫn thực hiện sau đó của Bộ Xây dựng đã có kẽ hở là đã không đề cập trường hợp lượng nước tiêu thụ thấp dưới 4m3/hộ/tháng do chất lượng dịch vụ cấp nước (bao gồm chất lượng nước, áp lực, lưu lượng và tính liên tục của dịch vụ) chưa đạt quy chuẩn kỹ thuật cũng như những hộ dân trước đây phải trả tiền triệu để lắp đặt đồng hồ nước.
Do vậy mà Sawaco đã “thản nhiên” đưa ra những hợp đồng “lạnh lùng” gây phản ứng gay gắt trong một bộ phận lớn người dân sử dụng nước sạch. Không những thế, Sawaco còn đề xuất tăng giá nước một cách thiếu thuyết phục, kèm theo đó là cách tính định mức sử dụng nước theo hộ gia đình thay vì theo nhân khẩu lâu nay. Cách làm của Sawaco là “phi kinh doanh” và phi khoa học trong khi Sawaco luôn nói mình là đơn vị kinh doanh!
Cùng với ngành cấp nước, ngành điện cũng đang “hành xử” thiếu “fair play” với khách hàng. Người tiêu dùng, nhất là các doanh nghiệp (DN), đang rầu rĩ vì kiểu áp đặt giờ cao điểm mới khá ngược đời! Với giờ cao điểm từ 9 giờ 30 – 11 giờ 30 và 17 giờ 30 – 20 giờ, DN phải trả tiền điện cao gấp đôi đã làm chi phí sản xuất cùng giá thành sản phẩm tăng vọt, đẩy DN đến chỗ khó khăn hơn trong giai đoạn không mấy thuận lợi hiện nay. Không chỉ gây thiệt hại cho DN mà quy định này của ngành điện còn làm đảo lộn nếp sinh hoạt của một bộ phận rất lớn người dân, làm giảm đáng kể năng suất sản xuất của nền kinh tế khi DN và người lao động phải cắt giảm hoặc ngưng làm việc ở những khoảng thời gian mà hiệu quả lao động đạt cao nhất!
Điện và nước sạch là hai mặt hàng thiết yếu và là “đầu vào” của hầu hết các ngành sản xuất nên cách thức bán điện và nước sạch thay đổi đương nhiên tạo ra tác động lớn đến nền kinh tế và đời sống xã hội. Tất nhiên, người tiêu dùng sẵn lòng mua những sản phẩm trên cơ sở “thuận mua vừa bán”, đảm bảo hài hòa lợi ích giữa người bán và người mua.
Không thể khẳng định nhưng dễ thấy rằng ngành cấp nước mà cụ thể là Sawaco đã thiếu trách nhiệm với khách hàng khi không nêu ra và đề nghị “trám” những lỗ hổng của Nghị định 117/2007/NĐ-CP dù nghị định này ra đời từ tháng 7-2007! Sự thiếu trách nhiệm trên chủ yếu là do ngành cấp nước đang… thừa sức ì! Do vậy, ngành nước đã cù cưa việc khắc phục những yếu kém của mình mà xử sự thiếu sòng phẳng với khách hàng.
Cũng bởi thiếu trách nhiệm và thừa sức ì mà ngành điện đã đưa ra cách thức kinh doanh “phi kinh tế” lẫn phi thực tế và chậm trễ “sửa sai” khi khách hàng phản ứng. Chính sách phải được xây dựng từ thực tế và phải tạo điều kiện thuận lợi cho đại đa số người dân mưu sinh.
Thái Hoàng Liêm
No comments:
Post a Comment