Trong lúc ngồi chờ chị, chúng tôi thấy chưa đầy 6 phút mà chị đã giải quyết gọn 3 hồ sơ: một cho sinh viên nghèo vay vốn học tập, một hồ sơ vay chống dột, một hồ sơ vay làm bể chứa nước.
Gặp người dân nào, chị cũng biết rõ tên, thứ (cách xưng hô của người Nam bộ) và nội dung họ yêu cầu. Toàn xã có đến 455 hộ nghèo, chị đều nắm rõ lai lịch, hoàn cảnh, mục đích, nhu cầu vay vốn, khả năng làm ăn, chi trả… của từng nhà. Cũng phải, bởi 17 năm qua, công việc trợ giúp người nghèo theo chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước đã trở thành một phần không thể thiếu đối với cuộc sống của chị.
Làm khuyến nông, xây nhà tình thương
Với việc kiêm nhiệm công tác khuyến nông, chị càng có thêm điều kiện giúp đỡ người nghèo. Trên 30 hộ nông dân đã phát triển kinh tế nông nghiệp và thoát khỏi cảnh nghèo túng nhờ được chị hướng dẫn, giúp đầu tư xây dựng mô hình “điểm trình diễn khuyến nông”.
Hộ bà Võ Thị Bảy (ấp 1) không có ruộng làm, phải đi cày mướn; được sự trợ vốn, bà Bảy thuê ruộng, tự mình tổ chức sản xuất, thu hoạch tốt, có tiền trả vốn vay, nuôi 6 người con ăn học và thoát ra khỏi diện XĐGN từ năm 2001.
Hộ bà Cao Ánh Nguyệt nhờ vay vốn XĐGN và chương trình khuyến nông của xã, đã sản xuất thắng lợi, có tiền nuôi 5 người con học đại học, được công nhận là Gia đình hiếu thảo cấp Trung ương... Chị cũng đã trực tiếp tìm hiểu hoàn cảnh, nguyện vọng và tạo điều kiện giúp 4 thanh niên trên địa bàn xã được vay vốn xuất khẩu lao động tại Nhật Bản. Nhờ đó, gia đình họ đã thoát nghèo…
Chỉ tính từø năm 2008 đến nay, xã Bình Chánh đã xây 25 căn nhà tình thương cho hộ nghèo. Mỗi lần thi công một căn nhà, chị lại tất bật lo hầu hết những công việc liên quan, từ tổ chức họp lấy ý kiến người dân trong tổ dân phố, đến thuê thợ, mua vật liệu…
Không chỉ thế, chị Tươi còn là người giám sát, đôn đốc, can thiệp vào các chi tiết công trình, miễn sao cho gia đình người nghèo có được một mái ấm tình thương thực sự. Chị nói: “Người nghèo thì trình độ cũng hạn chế, mình phải cầm trịch mọi chuyện, đến khi hoàn tất mới an tâm giao nhà”.
Do số tiền chi phí cho một căn nhà tình thương không nhiều, chị phải đi tìm những chủ cửa hàng vật liệu xây dựng tốt bụng, sẵn sàng bán nợ; thuê những thợ thầu nhiệt tình, có tâm với người nghèo, thi công đảm bảo chất lượng, không gian dối.
Một trong những thợ thầu gắn bó thường xuyên với việc xây dựng các căn nhà tình thương trên địa bàn, được chị Tươi tín nhiệm lựa chọn và tạo điều kiện là anh Lê Hoàng Minh.
Trước đây anh Minh cũng thuộc diện hộ nghèo, hoàn cảnh khá bi đát khi vợ anh bị tiểu đường, phải cưa chân. Sẵn có nghề xây dựng, cộng thêm sự trợ vốn từ chương trình XĐGN và tạo việc làm từ các công trình nhà tình thương, anh Minh đã tạo dựng được cơ ngơi, có cuộc sống ổn định và gắn bó luôn với việc xây nhà ở cho người nghèo của xã.
Và 20 năm không nghỉ trưa
Trước khi trở thành cán bộ chuyên trách XĐGN, chị đã đến với người nghèo bằng việc mở lớp học tình thương cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Khi đó, mới xuất ngũ về làm công tác phụ nữ tại địa phương, thường xuyên lui tới các gia đình nghèo, chị rất băn khoăn trước tình trạng các em nhỏ vì hoàn cảnh gia đình khó khăn mà phải bỏ bê việc học tập.
Chị nghĩ, phải tìm cách dạy chữ cho các em, không thể để các em thất học. Thế là chị tự mình tổ chức một lớp học tình thương, vận động các em nhỏ đến lớp. Do công tác XĐGN đã chiếm khá nhiều thời gian, chị phải tranh thủ thời gian nghỉ trưa để dạy chữ. Cứ đều đặn từ 12 giờ trưa đến 14 giờ chiều mỗi ngày, chị lại hóa thân thành cô giáo.
Suốt 20 năm gắn bó với lớp học tình thương, chị không còn biết đến khái niệm nghỉ trưa. Có đám tiệc nào mời vào buổi trưa là chị lại từ chối để đến lớp học, chị nói: “Lớp học hiện duy trì 53 em. Các em rất khó khăn, thiếu thốn, nhưng vẫn ham học. Nhiều em ở xã khác đến, cách 5-7km nhưng bố mẹ vẫn đưa đón thường xuyên. Điều đó làm tôi không thể bỏ lớp”…
Quý Lâm
No comments:
Post a Comment